Home Bài nổi bật Pizza phô mai dê

Pizza phô mai dê

Không dùng lò nướng - Ngon vô cùng

by Admin
Pizza pho mai de

VÌ SAO?

Pizza phô mai dê là một trong những loại bánh có hương vị thơm ngon nhất. Có sự cân bằng hợp lý về hương vị và kết cấu: vị ngọt từ hành tây và ớt chuông và vị bùi bùi từ phô mai dê tươi.

Để không tốn nhiều thời gian & dễ dàng, tôi chọn mua đế bánh có sẵn. Bột bánh pizza, cho dù bạn tự làm hay mua, hoặc chọn lớp vỏ trắng, lúa mì nguyên chất hoặc thậm chí là súp lơ, là một cách tuyệt vời để tạo ra nhiều lớp phủ khác nhau tùy theo trí tưởng tượng của bạn.

Có rất nhiều loại toppings khác nhau mà bạn có thể sử dụng cho bánh pizza phô mai dê. Ai nói pizza phải là một món ăn nặng với nước sốt cà chua, một lớp phô mai Mozzarella dày và nhiều loại thịt phủ bên trên?

Thời tiết ấm áp là thời điểm hoàn hảo để làm bánh pizza với rau tươi. Tất nhiên, nó sẽ không phải là bánh pizza nếu không có phô mai ngon đi kèm. Nhưng thay vì phô mai Mozzarella, hãy thử chế biến nó với một lớp phô mai dê tươi kèm một ít rau củ tươi lên trên bề mặt để có món ăn hoàn hảo.

Thời gian sơ chế                                   Thời gian nấu                      Tổng cộng

     10 phút                                                       10 phút                                     20 phút

NGUYÊN LIỆU

  • Đế bánh pizza                                                            1 cái
  • Ớt chuông xanh, đỏ, vàng                                       1/4 trái/màu
  • Hành tây                                                                     ½ củ
  • Nấm linh chi nâu                                                        100 gram
  • Nấm linh chi trắng                                                      100 gram
  • Phô mai dê Paysan Breton                                        100 gram
  • Sốt mayonnaise                                                         1 ít
  • Gia vị                                                                             Dầu ăn, nước tương, bột nêm chay, tương ớt

SƠ CHẾ

  • Nấm linh chi nâu, trắng: cắt bỏ phần gốc nấm, rửa sơ dưới vòi nước và dùng tay chà nhẹ sơ qua cho sạch nấm, không ngâm lâu trong nước để tránh làm mất chất dinh dưỡng, tẻ nấm thành từng phần trước khi chế biến.
  •  Ớt chuông: rửa sạch, cắt bỏ hạt & lõi, rồi thái sợi.
  •  Hành tây: rửa sạch và thái lát mỏng.

THỰC HIỆN

SỐT ĐẾ BÁNH

Cho vào chén: 2 muỗng café tương ớt + 2 muỗng cafe sốt mayonnaise, đánh đều lên

NHÂN BÁNH

Cho ít dầu vào chảo, cho hành tây, ớt chuông vào xào vừa đủ tới, sau đó cho nấm linh chi nâu, trắng vào xào đến khi săn lại,  nêm 2 muỗng cafe nước tương, 1/2 muỗng cafe bột nêm chay, trộn đều cho thấm & tắt lửa.

Nướng đế bánh: đặt chảo chống dính lên bếp với một xíu xiu dầu ăn, cho đế bánh vào, khi thấy mặt dưới của bánh vàng đều, lật bánh & rán tiếp mặt còn lại.

Trường hợp nướng bằng lò nướng hay nồi chiên không dầu: làm nóng lò trước khi nướng với nhiệt độ 150 độ C trong 5 phút (tùy lò nướng & nồi chiên mà bạn thiết lập cho phù hợp với nhiệt độ & thời gian để bánh không bị cháy là được), sau đó bạn cho bánh vào khay, nướng khoảng 10 phút.

BIẾN THỂ KHÁC

Bạn có thể thay đổi thành phần nhân bánh Pizza với cà chua và cà tím nướng để thay đổi khẩu vị.

Pizza rau cu nuong

TẠO HÌNH BÁNH

Sau khi nướng xong bánh, bỏ bánh ra và trải đều sốt lên mặt bánh cùng với nhân bánh đã xào, bỏ phô mai dê đã cắt miếng lên trên và rắc một ít lá húng quế đã cắt nhỏ.

Pizza pho mai de

NGUỒN GỐC MÓN PIZZA & PHÔ MAI DÊ?

PIZZA

Một lịch sử lâu đời, bánh mì dẹt đã được người Ai Cập, La Mã và Hy Lạp cổ đại tiêu thụ. Nhưng nơi sản sinh ra bánh pizza hiện đại là vùng Campania phía tây nam nước Ý, quê hương của thành phố Naples.

Được thành lập vào khoảng năm 600 trước Công nguyên, là một khu định cư của Hy Lạp, Napoli vào những năm 1700 và đầu những năm 1800 là một thành phố ven sông thịnh vượng. Nó là một vương quốc độc lập, nổi tiếng với đám đông lao động nghèo, hay còn gọi là lazzaroni. Carol Helstosky, tác giả cuốn sách “Pizza: A Global History” và là Phó giáo sư lịch sử tại Đại học Denver., cho biết: “Càng đến gần vịnh, dân số càng dày đặc và phần lớn cuộc sống của họ được thực hiện ngoài trời, đôi khi trong những ngôi nhà chỉ rộng hơn một căn phòng một chút”. Những người Neapolitan này yêu cầu thực phẩm rẻ tiền có thể được tiêu thụ nhanh chóng. Pizza, bánh mì dẹt với nhiều loại topping khác nhau, được ăn trong bất kỳ bữa ăn nào và được bán bởi những người bán hàng rong hoặc nhà hàng bình dân đáp ứng nhu cầu này.

Helstosky lưu ý: “Các tác giả người Ý hay phán xét thường gọi thói quen ăn uống của họ là ‘ghê tởm’. Những chiếc bánh pizza đầu tiên được người nghèo ở Napoli tiêu thụ này có các loại gia vị thơm ngon được yêu thích ngày nay, chẳng hạn như cà chua, pho mát, dầu, cá cơm và tỏi.

Nước Ý thống nhất vào năm 1861, và Vua Umberto I và Nữ hoàng Margherita đã đến thăm Napoli vào năm 1889. Truyền thuyết kể rằng, trong thời gian ở Neapolitan, cặp đôi hoàng gia cảm thấy nhàm chán với những món ăn Pháp ưa thích mà họ đã ăn và yêu cầu một đầu bếp nổi tiếng của nhà hàng Pizzeria Brandi (được thành lập lần đầu tiên vào năm 1760, với tên gọi Da Pietro pizzeria) làm nhiều loại pizza để chiêu đãi vương hậu. Họ đã làm 3 loại bánh pizza, bao gồm một loại phủ mỡ heo, pho mát và húng quế. Loại thứ hai có nhân gồm tỏi, dầu và cà chua. Loại còn lại là cà chua, húng quế và pho mát mozzarella, những thành phần tạo ra 3 màu đỏ, trắng, xanh tượng trưng cho màu cờ tổ quốc, trong 3 chiếc bánh này, nữ hoàng thích nhất là bánh pizza mozzarella, đó là một chiếc bánh được phủ một lớp pho mát trắng mềm, cà chua đỏ và húng quế xanh.

Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà chiếc bánh yêu thích của bà ấy có màu của lá cờ Ý. Kể từ đó, câu chuyện kể rằng, sự kết hợp topping đặc biệt đó được đặt tên là pizza Margherita.

Lời chúc phúc của Nữ hoàng Margherita có thể là khởi đầu cho cơn sốt pizza trên toàn nước Ý. Nhưng pizza vẫn còn ít được biết đến ở Ý ngoài biên giới của Napoli cho đến những năm 1940.

Tuy nhiên, cách xa một đại dương, những người nhập cư đến Hoa Kỳ từ Napoli đã nhân rộng những chiếc bánh pizza giòn, đáng tin cậy của họ ở New York và các thành phố khác của Mỹ, bao gồm Trenton, New Haven, Boston, Chicago và St. Louis.

Người Neapolitans đến để làm việc trong nhà máy, cũng như hàng triệu người Châu Âu vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20; Họ không tìm cách đưa ra tuyên bố về ẩm thực, nhưng nhanh chóng, hương vị và mùi thơm của bánh pizza bắt đầu hấp dẫn những người không phải là người Neapolitan.

Khi những người Mỹ gốc Ý và thức ăn của họ di cư từ thành phố này sang vùng ngoại ô khác, từ Đông sang Tây, đặc biệt là sau thế chiến thứ hai, mức độ phổ biến của bánh pizza ở Hoa Kỳ đã bùng nổ. Không còn được coi là một món ăn “dân tộc”, nó ngày càng được xác định là thức ăn nhanh, vui vẻ.

Các biến thể theo từng vùng, rõ ràng là không phải của người Neapolitan đã xuất hiện, cuối cùng bao gồm cả những chiếc bánh pizza dành cho người sành ăn ở California với bất cứ thứ gì từ gà nướng đến cá hồi hun khói.

Ngày nay, các chuỗi cửa hàng Mỹ như Domino’s và Pizza Hut phát triển mạnh ở khoảng 60 quốc gia khác nhau.

Lịch sử pizza đã được Doodle tôn vinh là một trong những món ăn phổ biến nhất thế giới nhân dịp món ăn này trong nghệ thuật ẩm thực của Neapolitan “Pizzaiuolo” được ghi vào danh sách Di sản Văn hoá phi vật thể do UNESCO công nhận vào ngày này năm 2007.

PHÔ MAI DÊ

Dê là một trong những động vật đầu tiên được con người nuôi hơn 9.000 năm trước, trước khi bất kỳ loài vật nuôi nào khác được thuần hóa. Dân làng ở Iran đã thực hiện một thỏa thuận không chính thức với những con dê hoang dã; họ sẽ chăn dắt, cho ăn và bảo vệ chúng để đổi lấy thịt, sữa, da, v.v.

Trên thực tế, dê thậm chí còn được đưa vào các vị thần và nghi lễ tôn giáo và được dùng như một hình thức tiền tệ; với của hồi môn được trả và của cải được tính bằng dê. Từ lâu được gọi là “con bò của người nghèo” vì chúng là loài kiếm ăn chứ không phải loài gặm cỏ.

Phô mai dê từ lâu đã được coi là món ăn của nông dân. Vào thế kỷ thứ 8 sau Công nguyên, người Moor đã mang dê đến thung lũng Loire, nơi lần đầu tiên sản xuất phô mai dê hay phô mai Chèvres của Pháp, Chèvre trong tiếng Pháp đơn giản có nghĩa là dê, và đó là nơi câu chuyện của chúng tôi bắt đầu.

Những người nông dân sử dụng sữa dê tươi để làm phô mai đã gọi nó là Chèvre trong nhiều thế kỷ và việc sử dụng từ này đã lan rộng cùng với sự phổ biến của phô mai. Ngày nay, sữa dê được sử dụng để làm phô mai trên toàn cầu từ các trang trại thủ công nhỏ đến sản xuất hàng loạt.

Nhiều nhà sản xuất phô mai dê lớn lên trong các trang trại và nảy sinh tình cảm với loài động vật này dẫn đến việc làm phô mai. Cuộc sống hàng ngày của một người làm phô mai là những ngày làm việc thông thường kéo dài tới 11 giờ. Dê cần được cho ăn và vắt sữa nhiều lần trong ngày, với nhiều công việc chăm sóc giữa các lần. Như với tất cả các công đoạn làm phô mai, có rất nhiều công việc đa nhiệm từ sữa thanh trùng, làm phô mai, rửa sạch phô mai đã chế biến cũng như thường xuyên lau chùi và vệ sinh thiết bị.

Cũng giống như phô mai bò hoặc cừu, phô mai sữa dê được làm bằng cách làm đông tụ các chất rắn trong sữa, tách các chất rắn đó ra khỏi chất lỏng, và sau đó là lão hóa. Sữa dê có thể được đông tụ bằng men dịch vị để tạo ra phô mai lâu năm hoặc thậm chí chỉ cần giấm hoặc nước cốt chanh nếu bạn muốn làm phô mai tươi như Ricotta hoặc Queso blanco.

Những gì bạn cho dê ăn tạo ra sự khác biệt đáng kể trong phô mai bạn làm. Phô mai dê không có hương vị hoặc kết cấu như phô mai bò và nó hoàn toàn liên quan đến sữa.

Sữa dê có nồng độ axit béo cao hơn nhiều nhưng ít protein sữa hơn sữa bò. Nồng độ cao hơn của các axit béo chẳng hạn như caproic, caprylic và axit capric trong sữa dê mang lại cho phô mai dê hương vị thơm đặc trưng và lượng protein sữa thấp hơn giúp phô mai dê có kết cấu mịn hơn, béo hơn. Nếu không có nhiều protein sữa, nó không thể trở nên dẻo như phô mai Mozzarella.

Sữa dê cũng có thể được sử dụng thay cho các loại sữa khác để tạo ra các biến thể hơi khác nhau cho pho mát.

Chúc bạn thưởng thức ngon & cám ơn vì đã xem.

related articles

Leave a Comment